DCOH-“CHÚNG TÔI TỰ HÀO MÌNH LÀ NGƯỜI ĐIẾC CÂM”
Nếu ai thường ghé thăm Nhà Văn Hóa Thanh Niên Thành phố Hồ Chí Minh, hay gần đây nhất là tham gia buổi sơ duyệt cho chương trình Hưởng ứng Giờ Trái Đất vào ngày 16/03 tại công viên Lê Văn Tám, chắc chắn sẽ rất dễ dàng nhận ra họ- những người bạn trìu mến đến từ DCOH- Tổ chức Cộng đồng Điếc Câm Thành Phố Hồ Chí Minh.
Bạn có thể làm mình nổi bật bằng một sắc màu rực rỡ, hay một âm thanh ấn tượng. Nhưng với DCOH, không cần giọng hát cao vút, không cần màu sắc chói lóa, họ vẫn có thể khuấy động bầu không khí xung quanh mình, làm cho nó trở nên xao động, rộn ràng và hứng khởi. Bạn chắc chắn sẽ hoài nghi, nhưng hãy xem họ hát bằng Ngôn ngữ ký hiệu đi và bạn sẽ tin rằng chuyện đó là có thật.
Nhận lời tham gia chương trình Hưởng ứng Giờ Trái Đất được tổ chức bởi Dự án Green Talk của UNESCO-CEP, DCOH sẽ dành tặng mọi người màn trình diễn ca khúc Khoảng trời của bé bằng một cách thể hiện hết sức độc đáo. Đó là những động tác đầy ý nghĩa, thể hiện đầy đủ nội dung ca từ mà Nhạc sĩ Nguyễn Duy Hùng đã ấp ủ trong từng lời ca, tiếng nhạc. Việc tập luyện của các TNV DCOH diễn ra hết sức công phu và quy củ. Cứ đúng 17h30, mọi người tề tựu đầy đủ tại sân tập ở Nhà Văn Hóa Thanh Niên. Dưới sự chỉ đạo của cô Thảo, ai nấy đều tập luyện say sưa, như thể dòng nhạc kia đã vượt qua mọi rào cản của ngôn ngữ của giao tiếp, mà thấm sâu vào trái tim và khối óc của họ và được cất lên bằng sự chuyển động uyển chuyển, khéo léo của đôi tay.
Không khỏi ngưỡng mộ và thán phục tinh thần tập luyện của DCOH, chúng tôi đã có một cuộc nói chuyện với cô Thảo- người chịu trách nhiệm chính trong việc hướng dẫn tập luyện. Giải thích về tinh thần hăng say của các bạn, cô Thảo cho biết rằng các bạn trong tổ chức DCOH họ rất tự hào khi mình là người Điếc Câm, họ luôn nỗ lực phấn đấu để hoàn thiện mình hơn, để chứng tỏ rằng, những người Điếc Câm cũng như một bộ tộc bình thường, có ngôn ngữ riêng, có tiếng nói riêng, có tài năng, có tình yêu cuộc sống, tình yêu quê hương và ý thức bảo vệ môi trường như bao con người chân chính khác.
Đính chính về cách gọi tên. Những người bạn DCOH của chúng ta luôn tự hào khi được gọi bằng cái tên thuần Việt, đó là “người Điếc Câm” thay vì là “người khiếm thính”- một từ Hán Việt mà chúng ta luôn tưởng là hoa mỹ và trang trọng. Các bạn DCOH giải thích rằng “khiếm thính” là những từ chỉ dùng cho những người mắc chứng giảm sút thính lực khi về già. Còn đối với DCOH, họ sinh ra đã là người Điếc Câm, họ tự hào là người Điếc Câm, họ hoàn toàn bình đẳng và có thể làm được mọi thứ như bất kì ai trên thế giới này!
DCOH- Chúng tôi tự hào vì các bạn!
Anh Thi
Ban Truyền Thông